SEN TRONG VĂN HÓA VIỆT

Hoa sen có lẽ là loài hoa duy nhất hội tụ trong mình cả ý nghĩa triết học, nhân sinh cao quý và sức vươn dậy của một ý chí sống mãnh liệt như dân tộc Việt Nam. Loài hoa ấy đã đi vào tâm thức của người Việt, trở thành hình tượng trong văn học nghệ thuật, kiến trúc và điêu khắc của người Việt xưa đến nay
Khi mùa sen nở rộ khắp miền quê, xóm làng lại thoang thoảng hương sen thơm ngát, dịu dàng. Chẳng biết tự bao giờ, hoa sen đã gắn bó sâu nặng với đời sống văn hóa, tinh thần của người Việt. Sen gần gũi, mộc mạc nhưng cũng thanh cao, mạnh mẽ đến lạ kỳ. Sen ẩn mình dưới lớp bùn sâu tự sinh, tự dưỡng, chờ ngày nắng hạ để trỗi dậy, vươn lên mạnh mẽ bung sắc, tỏa hương.

Mỗi độ tháng 6, tháng 7, những cánh đồng sen lại nở rộ toả hương thơm mát. Có người thích ngắm nhìn những bông hoa sen, thả hổn với hương sắc, có người lại thích lưu lại những bức ảnh, khoảnh khắc đẹp cùng sen. Cũng có nhiều người thích gói trọn hương sen trong những chén trà. Cái ngọt ngào thấm đượm của hoa sen quyện chặt lấy từng cánh trà săn chắc, chỉ đợi nước nóng là bung nở khoe hương. Hoa sen nhẹ nhàng, không nồng, không gắt, ăn ý đến kì lạ với hương cốm non của trà ngon, lan đều vào trong màu nước. Mỗi ngụm trà ngon là như thấy được cả trời, cả đất, cả sự tỉ mỉ đến mức kì công của người chế biến. Giữa bao hối hả, xô bồ của cuộc sống hiện đại, người ta lại mong muốn tìm đến hương vị của chén trà sen, như tìm đến vẻ đẹp thuần khiết, bình dị trong tâm khảm mỗi con người. Nhấp ngụm trà thơm lừng, ta cảm thấy tâm hồn được thư giãn và cuộc sống trở nên dễ chịu, nhẹ nhàng hơn.
SƯU TẦM